Tôi tên là Vu Thập Tam, giới tính nữ, 12 tuổi, là bà đồng trừ tà trong thôn.
Nam phụ lão ấu trong vòng mười dặm quanh đây đều kính cẩn gọi tôi một tiếng Cửu Bà.
Chỉ vì tôi xếp thứ chín dưới trướng Diêm La Điện và Thành Hoàng, Chung Quỳ, Thôi Giác, Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường đều là anh tôi.
Năm tôi ba tuổi, tượng Vi Đà trong chùa đổ sập, làm g/ãy đôi chân tôi, thành người t/àn t/ật, cả đời chỉ có thể ngồi xe lăn.
Lúc này, tôi đang đứng trước một cỗ qu/an t/ài đen huyền.
Xung quanh tôi, bảy tám người thân thích của người ch*t đang quỳ, đầu đội khăn tang, mặc áo xô gai.
Ai nấy đều lộ vẻ k/inh h/oàng, toàn thân r/un r/ẩy.
Chỉ vì thứ nằm trong qu/an t/ài này không phải là th* th/ể người, mà là một con lợn b/éo bị mổ bụng moi ruột.
Đồng thời, bảy chiếc đinh trấn h/ồn tượng trưng cho sao Bắc Đẩu trên qu/an t/ài lại nhiều thêm một chiếc…