11 chương · Hoàn · 08/07/2025 15:46 · 10.64 K
Người đăng: Nhân Gian Tạp Ký
Tác giả: ĐMDN
Cập nhật đến: Chương 10, Ngoại truyện: Gặp lại
10 chương
Đọc ngay

Tôi là sinh viên đại học, mắc chứng ngại giao tiếp và dị ứng xã hội nhẹ.

Một đêm nọ, tôi vô tình lạc vào livestream b/án q/uỷ — tưởng trò lừa, ai ngờ thật. Chỉ với 9.9 tệ, tôi đặt m/ua về một h/ồn m/a đầu bếp đã được phong ấn, bảo đảm không hại người, có thể chạm vào, làm việc nhà, và… nấu ăn giỏi tuyệt.

Ngỡ tưởng chỉ là ba tháng thuê tạm, ai ngờ lại bắt đầu một mối qu/an h/ệ kỳ lạ.

Anh ta nấu ăn, tôi dọa đ/á/nh giá 1 sao mỗi lần bị càm ràm.

Anh ta gh/en khi bạn tôi đến chơi, tôi thì giấu cảm xúc bằng… một chén cơm ng/uội.

Rồi đến một ngày, tôi nhận ra — tôi không còn sợ sống cùng ai nữa.

Một người sống và một người đã ch*t.

Ký hợp đồng ba tháng.

Ở lại trọn một đời.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nhật ký thường ngày của chim hoàng yến ngày kiếm tiền tỷ

Chương 11
Khi Tịch Yến dẫn người tìm được tôi, tôi đang mang cái bụng bầu vượt mặt ngồi ở vỉa hè ăn lẩu cay. Tịch Yến – thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh, từng vì theo đuổi tôi mà đứng dưới lầu nhà tôi suốt nửa năm trời. Tôi đã tin vào tình cảm chân thành ấy. Cho đến khi “bạch nguyệt quang” của anh ta ném cả xấp ảnh giường chiếu vào mặt tôi, bảo tôi cút đi. Trong ảnh, Tịch Yến ôm cô ta, cười rạng rỡ, nụ cười khiến tim tôi đau nhói. Vậy mà giờ đây, anh ta lại lạnh lùng xuất hiện, ánh mắt dừng trên bụng tôi: “Ghê thật, Cố Tuế Tuế, mới rời xa tôi bảy tháng mà đã có cả con rồi đấy à!” Tôi nắm lấy tay anh ta đặt lên bụng mình, mắt nhìn thẳng không chớp. Ngón tay Tịch Yến khẽ run: “Của tôi?” “Của chó.” – tôi đáp.
0
7 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ngụy Trang Chứng Khó Đọc

Chương 7
Trần Nghiễn Chi mắc chứng mất khả năng đọc, trở thành kẻ mù chữ. Tôi nhân cơ hội viết đủ thứ từ ngữ táo tợn khi đang luyện chữ ngay trước mặt anh ta. Lần này, vừa viết xong dòng 【Muốn liếm nốt ruồi đỏ trên ngón tay anh】, không trung liền xuất hiện những dòng bình luận: 【Cười xỉu, nữ phụ vẫn tưởng nam chưa khỏi bệnh. Nào ngờ mấy ngày nay những thứ cô viết, hắn đều biết cả rồi.】、【Đỡ mặt chút đi nữ phụ, nam chủ không nói ra là đang từ chối khéo đấy. Trong lòng hắn chắc ghê tởm mấy câu này lắm rồi.】 Tôi xé vụn tờ giấy, thu liễm tâm tư, dần thân thiết với chàng trai trẻ đại học. Cho đến khi vô tình phát hiện trong phòng Trần Nghiễn Chi có tờ giấy vỡ vụn đã được hàn dính lại. Cánh cửa phòng "cách" một tiếng khóa chặt, giọng hắn như ma quỷ quấn lấy người tôi: "Chỉ liếm nốt ruồi trên ngón tay... e là chưa đủ đâu."
Hiện đại
1
Giường Quan Tài Chương 12
chó liếm Chương 5