Tôi xuyên về ngày mình tỏ tình với nam sinh đẹp trai, học giỏi nhất trường, thấy anh ch*t đi số/ng lại, tôi òa khóc thật to.
Trần Nhất Dã mặt đầy chán gh/ét, kiêu căng ké/o tôi ra:
“Ai là chồng của cậu? Đừng gọi linh tinh.”
“Sao tôi có thể thích một bạn nữ không đạt 140 điểm Toán chứ?”
Nhưng Trần Nhất Dã không biết, sau này anh sẽ yêu tôi như m/ạng số/ng của mình.
Dù sắp ch*t cũng dùng toàn bộ sức lực đưa chiếc nhẫn vào tay tôi, mong ki/ếp sau tôi phải gả cho anh.
Lúc này đây, tôi mặt dày đi tới.
Tôi chây lì, không biết xấ/u hổ, tôi chỉ muốn Trần Nhất Dã được số/ng tiếp.