Ta, Cao Phụng Nghi, kết hôn với Thế tử Vinh Quốc Công - người thanh lãnh đoan chính.
Nhưng hắn chẳng đoái hoài đến ta.
Bởi ta mang khuôn mặt yêu mị đầy xuân tình.
Ng/ực nở eo thon, thân hình khiến người mê đắm.
Đúng dáng vẻ hồng nhan họa thủy.
Thế nhưng về sau~
Trong phòng vị thế tử đoan chính cứ đêm đêm vẳng ra tiếng nũng nịu van xin.
Sau chuyện ấy, ta r/un r/ẩy nép vào góc giường cắn răng trách móc: "Bảo là đoan chính thủ lễ cơ mà!"
Hắn nắm lấy mắt cá chân ta kéo lại: "Ngoan, thêm một lần nữa."