Sau khi Cố Cẩn Niên bỏ trốn khỏi hôn lễ, tôi đã ra nước ngoài định cư. Năm năm sau, cha của Cố Cẩn Niên qu/a đ/ời, tôi trở về nước để viếng thăm. Tại sân bay, anh ấy bắt gặp tôi đang ôm một đứa trẻ. 「Đây là, con gái của chúng ta?」 Anh ấy đỏ mắt, đưa tay muốn ôm lấy mẹ con tôi. Tôi lắc đầu, lùi lại xa anh ấy. 「Ông Cố nói đùa rồi, làm sao chúng ta có thể có con được.」