Tôi bị người mình yêu đưa đến làm Quý phi cho hoàng đế nửa người tê liệt, chỉ là con rối. Nhưng sự việc dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát. Cố Lâm Uyên ngoan ngoãn nằm trên đùi tôi, nũng nịu nói: 'Yên nhi, trẫm muốn ăn nho.' Tôi đưa một trái nho vào miệng anh ta. 'Không đủ, trẫm còn muốn.' Cố Lâm Uyên ánh mắt lưu chuyển, tiếp tục ủn ỉn. 'Quý phi và hoàng thượng thật là keo sơn gắn bó.' Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Tôi ngẩng đầu lên, thấy người thương của tôi, nhiếp chính vương quyền lực trong triều, chú của Cố Lâm Uyên, Cố Mặc, đang ánh mắt h/ận th/ù nhìn chằm chằm vào tôi.