Khi Phương Tư Truy đẩy cánh cửa hé mở trên sân thượng, Hứa Vân Dương - người đêm qua còn dỗ dành cô bằng những lời ngọt ngào dịu dàng - đang ôm một cô gái hôn say đắm, không muốn rời. Cô muốn hỏi họ đang làm gì, mở miệng mấy lần nhưng không thể thốt nên lời. Cổ họng như bị lửa đ/ốt, khô rát đến đ/au đớn. Những giọt nước mắt to rơi lã chã, làm mờ đi tầm nhìn.