Lo/ạn lạc ập đến, ta - một trưởng công chúa, bỗng hóa thân thành hoàng tử lưu lạc của tiên đế, dẫn quân ra chiến trường. Chẳng may lại bắt sống được thái tử nước địch. Hắn trợn mắt ch/ửi ta âm hiểm một lũ, ta bảo binh bất yếm trá. Hoàng huynh dùng hắn làm mặc cả, buộc nước địch đ/au lòng nhượng lại mười tám tòa thành. Chưa kịp vui mừng, hoàng huynh - thằng ngốc này, lại đòi gả trưởng công chúa cho thái tử nước địch để hòa thân! Vừa cởi bỏ chiến bào, ta lại khoác lên hồng trang. Đêm động phòng, hắn siết cổ ta trên giường, gằn giọng hỏi tên âm hiểm song sinh kia của ta đã trốn đi đâu.