Tôi và Tướng quân Bùi kết hôn theo chỉ dụ của hoàng đế, kinh thành đồn đại rằng ông ấy đã có người thương từ lâu. Đêm động phòng hoa chúc khi gặp mặt lần đầu, hơi lạnh từ thân thể ông bao trùm lấy tôi. 'Phu nhân, đêm nay nàng ngủ giường, ta ngủ đất.' Đúng lúc tôi tưởng ông ấy muốn giữ mình cho người trong tim, bỗng nghe thấy thanh âm nội tâm của chồng: [Phu nhân trông mảnh mai yếu ớt quá, đợi nuôi cho b/éo tốt đã rồi mới 'ăn'!]