Khi Phó Lăng Khôn đ/á tôi để chọn em gái tôi, tôi tưởng mình sẽ khóc lóc đ/au đớn vật vã. Nhưng rốt cuộc tôi chẳng làm gì cả, cầm số tiền chia tay khổng lồ bỏ đi. Từ đầu đến cuối, tôi luôn biết mình chỉ là bản thay thế - thay thế cho Thẩm Lạc, em gái tôi. Tôi làm nghề thế thân, ki/ếm tiền từ đàn ông, tiền không thể mất mà trái tim càng không được lạc. Khi Phó Lăng Khôn tìm tôi lần nữa, tôi mỉm cười từ chối: Xin lỗi, lịch trình dày đặc không nhận đơn.