Tôi Là Người Mẹ Mất Sớm Của Phản Diện. Bố phản diện chẳng đoái hoài, mẹ lại mất sớm, tính cách lập dị, nên trở nên ám ảnh đi/ên cuồ/ng với nữ chính từng an ủi hắn. Dùng mọi th/ủ đo/ạn cưỡng đoạt, cuối cùng chẳng có kết cục tốt đẹp. Hệ thống bắt tôi c/ứu rỗi. Thế là tôi trọng sinh. Nhìn đứa con m/áu mặt nhuộm tóc dị hợm đang nhảy nhót trong ngõ hẻm, hiện tại vẫn còn sống nhăn răng. Tôi lắc lắc lưỡi d/ao trên tay, cười lạnh. C/ứu rỗi? Đó gọi là mẹ dạy con, chuyện đương nhiên! * [Truyện ngắn] [Hiện đại] [Gia đình] [C/ứu rỗi]