Trong buổi lễ phong hậu trọng thể, tôi từ trên tường thành gieo mình lao xuống. Bộ lễ phục hoàng hậu lộng lẫy nhuốm đầy m/áu đỏ rơi giữa nền tuyết trắng, khiến cả triều đình kinh ngạc. Oán niệm chưa tan, linh h/ồn tôi vương vấn nơi trần thế, chứng kiến vị hoàng đế trẻ tuổi đỏ hoe mắt đứng trước linh đường của tôi, khẽ cất lời từng chữ như tự vấn chính mình: 'Bảo Trân, nàng đã là hoàng hậu rồi, còn điều gì không vừa ý nữa sao?' 'Phải rồi, ta còn điều gì không vừa ý nữa đây?'