Những năm thay chị họ gả cho Ngụy Hầu, tôi tận tụy hết mình, được mọi người khen ngợi, xứng đáng là phu nhân Hầu tước. Ai nấy đều ngưỡng m/ộ vận mệnh tốt đẹp của tôi. Cho đến khi Ngụy Hầu vì muốn cưới chị họ tôi, sẵn sàng bắt tôi uống th/uốc đ/ộc t/ự v*n. Lần mở mắt trở lại, tôi tái sinh vào đêm trước khi bị ép thay người gả đi. Tôi gõ cửa phòng người anh họ họ Tạ - vị 'tiên tử giáng trần', nén nước mắt nói: 'Tôi không muốn gả'. Anh khoác áo mở cửa, nhìn tôi bước đường cùng, khẽ thốt lời: 'Vậy thì đừng gả'. Một lời hứa ấy, từ đó sóng gió khổ đ/au, anh đều che chở cho tôi.