「Sư huynh, em không chịu nổi nữa rồi……」 Toàn thân đ/au đớn tê tái, tôi khóc nức nở như hoa lê ướt đẫm mưa, giọng đã khản đặc. 「Cố gắng thêm chút nữa.」 Từ phía trên vọng xuống giọng sư huynh phả hơi thở gấp gáp. 「Ừ.」 Tôi nhìn làn sát khí cuồn cuộn khắp nơi, nước mắt lã chã rơi, 「Anh... nhanh lên nữa đi.」