Khi đã sống đến tuổi trời định. Tôi tái sinh vào thời đại học. Nhìn thấy Trần Cực, tôi theo thói quen đã ôm ch/ặt lấy hắn đòi hôn: 'Chào buổi sáng, chồng yêu.' Phát hiện cơ thể hắn đột nhiên co cứng, tôi mới chợt tỉnh. Hỏng rồi! Lúc này, tôi và Trần Cực vẫn còn là kẻ th/ù không đội trời chung. Đúng là kẻ th/ù, loại muốn đối phương biến mất khỏi thế giới này.