Người mà Lục Kinh Niên yêu thực ra là chị gái tôi.
Cưới tôi chỉ là lựa chọn thứ hai của anh ta.
Bởi vì tôi có khuôn mặt giống chị gái như đúc.
Về sau, tôi và chị gái cùng chung một chiếc xe gặp t/ai n/ạn, anh ta đã chọn c/ứu chị gái trước.
Lúc thập tử nhất sinh, người ở bên tôi lại là kẻ đối đầu Nghiêm Phó Dã.
Một sớm tái sinh, tôi kiên quyết thoái hôn.
Trở lại con hẻm trong ký ức.
Chàng trai quen thuộc cười đùa hỏi tôi: "Tiểu thư Ng/u, hôm nay sao đột nhiên ghé chơi? Lại muốn ăn vằn thắn nữa à?"
"Không, tôi đến tìm anh, Nghiêm Phó Dã."