Hôn phu và em gái khác mẹ cùng nhau ép tôi uống th/uốc c/âm, đưa tôi đến giường lão thái giám già. Tôi tự h/ủy ho/ại tay phải, liều mạng chạy trốn. Trong lúc cận kề cái ch*t, tôi đ/âm đầu vào Cảnh Hầu - kẻ danh x/ấu khắp thiên hạ nhưng lại có dung mạo tuyệt mỹ. Tôi khóc lóc ra hiệu bằng tay: 【Chỉ cần ngài c/ứu tôi, thế nào tôi cũng chịu.】 Giữa trận tuyết rơi trắng xóa, hắn lặng lẽ nhìn tôi một lúc, gật đầu: 「Trong nhà có hai con trai một con gái, đang thiếu một người mẹ quản giáo.」 Đêm động phòng, tôi ngồi trong màn the đỏ nhìn chằm chằm ba chú mèo con. Cảnh Hầu mặc hỉ phục, ánh mắt dịu dàng: 「Lại đây, chào mẹ các con đi.」