Vào ngày Thẩm Thư Hoài và tôi ly hôn, tất cả chàng trai trẻ trong thành Ngụy đều sôi sục. Một đám đông đông đúc ùn tắc trước cổng phủ Thẩm, Thẩm Thư Hoài vừa đỗ đầu khoa cử cười đắc ý: "Nàng xem, mọi người đều cho rằng ta ly hôn là đúng!"
Tôi không x/á/c nhận cũng không phủ nhận.
Không ngờ ngay giây sau, tiểu công tử nhà tri phủ xô đám đông chạy tới, nhét ch/ặt địa khế ngân phiếu vào tay tôi, mặt đỏ bừng hô to:
"Đừng có ai dám tranh với ta!"
"Miên Miên, nàng đã ly hôn rồi, cuối cùng ta cũng có cơ hội!"