16 chương · Hoàn · 21/05/2025 09:42 · 29.98 K
Người đăng: Tặc Team
Tác giả: Lạc Ni Nhi
Cập nhật đến: Chương 15, Chương 16
10 chương
Đọc ngay

Khi đứng dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ,

Một fan hỏi tôi:

"Anh đã từng yêu ai sâu đậm đến khắc cốt ghi tâm chưa?"

Tôi nghẹn ngào, mắt ươn ướt ánh lệ:

"Từng yêu... nhưng người đó đã ch*t rồi."

Biển người phía dưới dậy sóng vì câu nói của tôi.

Khán giả khóc nức nở với câu chuyện tình yêu bi thương ấy.

Nhưng khi tôi trở lại hậu trường, lập tức túm cổ áo vệ sĩ, kéo anh ấy vào kho chứa đồ.

Tôi cắn lên vai anh ta, đi/ên cuồ/ng gặm nhấm như muốn phát tiết tất cả cảm xúc.

Thế mà anh vẫn bất động, lạnh lùng như tượng đ/á.

"Giỏi nhẫn nhịn nhỉ?" Tôi khẽ cắn lên vành tai anh.

Anh nhắm mắt, giọng trầm thấp:

"Người ch*t… thì nên có dáng vẻ của người ch*t."

Tôi bật cười lạnh, bàn tay trượt dần xuống dưới:

"Nhưng có vẻ… chỗ nào đó trên người anh, lại chưa ch*t đấy."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Xuân Vô Tận

Chương 16
Sau khi gieo mình xuống lầu thành, ta trọng sinh, quay trở lại ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta vào hố nước dơ, ánh mắt tràn đầy chán gh/ét: “Đừng chạm vào cô, ngươi khiến cô vương thấy gh/ê t/ởm.” Đời trước, ta cõng Tiêu Trạch trọng thương ra khỏi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, gả làm Thái tử phi. Ta đem lòng yêu hắn đến tận xươ/ng tủy, mà hắn lại chán gh/ét ta đến tận xươ/ng tủy. Ngày đại hôn thứ ba, hắn đã lập trắc phi để làm nh/ục ta. Về sau, quốc phá gia vo/ng, hắn bỏ mặc ta, dẫn trắc phi chạy trốn. Khi ấy ta mới hiểu, lòng hắn vốn là băng lạnh, dù có sưởi thế nào cũng chẳng ấm nổi — nhưng mọi sự đều đã muộn. Ta chỉ có thể mang h/ận, gieo mình từ thành cao xuống. Kiếp này... Nhìn Tiêu Trạch bị thương nặng, vẫn lạnh lùng đẩy ta ra, không cho lại gần, ta chỉ khẽ cười lạnh. Đã vậy, ngươi cứ ở đây mà chờ ch*t đi. #BERE
Cổ trang
Cung Đấu
Gia Đình
4.68 K
Thế thân Chương 22