Tôi theo sau anh họ Tạ Tiển Lâm suốt mười năm, nhưng anh ấy lại muốn cưới người khác. Anh ấy lạnh lùng quở trách tôi: 'Tôi chỉ coi em là em gái.' Tôi từ bỏ và rời đi, không bao giờ ngoảnh lại. Nhưng sau đó, những người đàn ông xung quanh tôi lần lượt biến mất một cách kỳ lạ. Anh ấy lại mắt đỏ ngầu chặn tôi trong một con hẻm tối. 'Họ đều không tốt, Sương Lạc... nhìn anh được không?'