Khi tôi tặng quà sinh nhật cho Lương Tu Nghiêm. Một chàng trai trẻ đẹp trai khen chiếc đồng hồ tôi chuẩn bị là sang trọng và thanh lịch. Tôi mỉm cười, tiện tay đưa cho anh ta. 「Vậy tặng cho anh đi.」 Sau đó, Lương Tu Nghiêm biết được, lập tức mặt tối sầm lại: 「Quà sinh nhật của tôi, sao anh có thể tùy tiện tặng cho người khác?」 Tôi nhìn anh ta một cách bình thản. Chậm chạp mở miệng nói. 「Chỉ là một chiếc đồng hồ thôi, nếu anh thích, m/ua lại một cái là được.」 「Hơn nữa, anh đã ba mươi tuổi rồi, còn bận tâm với một cậu bé mới tốt nghiệp làm gì?」