Tôi là tiểu thư Lạc Ninh của phủ Hầu. Vào ngày xuất giá, tôi bị cư/ớp bắt đi. Người c/ứu tôi là Tiểu tướng Cố Thịnh Xuyên, người đến để dẹp cư/ớp. Kinh thành chê cười tôi vì mất trinh. Chỉ có anh ấy vượt qua lời đồn để cưới tôi. Nhưng sau mười năm, tôi bắt đầu nhận ra rằng tôi không già đi.