Ta cùng Tiêu Triệt từng là cặp "vợ chồng tiết nghĩa" khiến bao người trong kinh thành ngưỡng m/ộ. Năm năm trước, hắn tử trận nơi biên ải, th* th/ể chẳng còn mảnh xươ/ng. Ta ôm bài vị hắn về làm dâu phủ Tiêu. Vì hắn để tang, thay hắn phụng dưỡng song thân, đem gia nghiệp họ Tiêu sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Tiêu lão phu nhân thường nắm tay ta khóc nức nở: "Triều Triều, khổ cho con rồi. Gia tộc họ Tiêu này chỉ nhận mình con làm dâu". Thế nhưng sang năm thứ năm, trước cổng phủ bỗng vang lên tiếng vó ngựa dồn dập. Người đàn ông áo giáp bạc phong trần dãi dầu, khuôn mặt giống hệt bức họa trên bài vị. Tiêu Triệt, hắn trở về. Và còn mang theo một người con gái.