Thanh Mai được chẩn đoán u/ng t/hư, Cố Thành bỏ rơi tôi giữa lễ đường vì cô ta.
Mọi người khuyên tôi phải độ lượng: "Cô ấy sắp ch*t rồi, đừng so đo với cô ấy."
Sau này, Thanh Mai mang th/ai.
Cố Thành bắt tôi nhận đứa bé: "Đây là nguyện vọng cuối cùng của cô ấy, không lẽ em không dung nổi một đứa trẻ chưa chào đời?"
Tôi cười lạnh: "Thế cô ấy còn muốn sống ch*t có anh, sao anh không đi ch*t cùng cô ấy luôn đi?"
Sau khi hủy hôn với Cố Thành, kẻ th/ù của hắn công khai tỏ tình với tôi.
Cố Thành phát đi/ên.
Nhưng liên quan gì đến tôi? Cố Thành hay kẻ th/ù của hắn, đừng lại gần tao nữa.
#Truyện ngắn #Văn ngôn hiện đại #Đãi lông tìm vết