Trong giới thượng lưu Hồng Kông, Tư Đình Dật có hai cô gái được cưng chiều. Một cô nũng nịu gọi hắn bằng "chú nhỏ"; cô kia trên giường lại khiến hắn mê muội đi/ên đảo. Người sau là tôi, người trước là Tưởng Thiên Thiên - kẻ th/ù không đội trời chung của tôi. Cô ta ngang ngược đ/ộc á/c, th/ủ đo/ạn tà/n nh/ẫn. Ngày hất tôi xuống biển, cô ta cười ngả nghiêng: "Đồ chim hoàng yến hèn mạt, dám tranh sủng với ta, vứt xuống biển cho cá ăn đi." Cứ vứt đi! Dù sao tôi đã mang th/ai con của Tư Đình Dật, đang lo không biết làm sao chọc gi/ận hắn tột độ đây này!