『Bạch nguyệt quang của ngài đã trở về, thần thiếp xin nhường chỗ.』Tôi cúi đầu quỳ rạp dưới đất.
Hoàng đế nhíu mày, quay sang hỏi cung nữ bên cạnh: 『Ninh Hân hiện giờ là gì?』
『Tâu Hoàng thượng, là Thường Tại.』Cung nữ đáp.
Hắn vỗ vỗ ng/ực: 『Hú vía, nghe giọng điệu của nàng ta, trẫm tưởng lỡ phong hậu bao giờ.』
Đoạn quay sang tôi: 『Một cái thường tại như ngươi thì có gì để nhường?』