Ngày Chu Du An cưới tôi, anh tổ chức hôn lễ xa hoa bậc nhất kinh thành. Lúc tuyên thệ, anh siết ch/ặt tay tôi khóc nức nở như trẻ con. Giọng nghẹn ngào, anh nói: "Chu Du An cả đời này nhất định không phụ Chung Dư". Sau hai năm sống hạnh phúc bên nhau như hình với bóng, anh c/ầu x/in tôi sinh cho anh một đứa con. Nhìn ánh mắt mong mỏi của chàng trai từng như không thể sống thiếu tôi, tôi gật đầu đồng ý. Nhưng rốt cuộc, trong lúc tôi mang th/ai, chàng trai năm nào đã không kìm được cô đơn, bước chân ra khỏi đường ray hôn nhân, phản bội lời thề năm xưa.