Thuở thiếu thời ngây dại, ta bị gia tộc họ Lâm dùng như quân cờ. Một bị Lâm Nghinh Oánh cư/ớp đoạt thân phận, hai bị Sở Hanh Bình lừa gạt tình cảm. Ta trở thành đề tài chê cười đầy mỉa mai khắp Phùng Kinh. Một tháng sau, khi Sở Hanh Bình vừa mới thành hôn lại tìm đến ta, gương mặt đầy hối h/ận: 'Nghinh Ngọc, ta biết lỗi rồi, hôn ước của chúng ta còn có thể giữ lại được không?' Ta nhướn mày cười khẩy, giọng đầy ngang tàng: 'Phu nhân của Thiếu tướng quân nhà ta, từng có hôn ước nào với ngươi cơ chứ?'