Bố tôi tặng tôi một biệt thự lớn. Tôi chê nó quá xa hoa, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần học đường giản dị, mộc mạc của mình. Sau khi đến đó một lần, tôi bỏ hoang nó luôn. Một tháng sau, hội nhóm trong trường có thêm một tiểu muội. Cô ấy nói biệt thự là của mình. Còn nói bố cô ấy là người giàu nhất. Nhìn tiểu muội vừa quê mùa vừa x/ấu xí đó, tôi chìm vào suy tư.