Tôi là bạch nguyệt quang của Hoàng đế, nhưng hắn lại yêu thay thân của tôi. Khi tôi mang th/ai ba tháng, hắn ép tôi uống th/uốc ph/á th/ai. M/áu tôi chảy thành sông, đ/au đến x/é lòng. Hắn mỉm cười dỗ dành: "Ngoan nào, sinh con xong sẽ không còn xinh đẹp nữa đâu." Nếu tôi không xinh đẹp, thì sẽ không giống Phương Uyển - người đã biến mất. Về sau, khi sống lại một kiếp, tôi công khai đ/ốt bỏ văn thư đính hôn giữa hắn và tôi. Tôi cầu chúc hắn cùng Phương Uyển tình đầu ý hợp, bách niên giai lão. Thế mà hắn lại nói, không cưới tôi thì thà ch*t đi.