Kết hôn với Giang Nghiên Trạch được hai mươi năm, tôi mới biết trong cơ thể anh ấy thiếu mất một quả thận. Quả thận còn lại, đang nằm trong cơ thể của bạch nguyệt Trần Lệ Vy của anh ta.
【Đừng nói với Lệ Vy, tôi sợ cô ấy áp lực tinh thần, không tốt cho sức khỏe.】Bạn bè cười nhạo anh ta:【Nếu trong lòng anh luôn đ/au đáu Trần Lệ Vy như vậy, giờ chồng cô ta ch*t rồi, anh ly hôn rồi cưới cô ấy luôn chẳng phải tốt hơn sao?】
Giang Nghiên Trạch cúi mắt ho vài tiếng, tự giễu:
【Thân thể tôi hiện tại thế này, lấy tôi làm gì cho tốt! Tôi không muốn làm gánh nặng cho cô ấy. Hơn nữa, cô ấy khác với Chu Thanh Nhan, tôi cũng không nỡ để cô ấy vào bếp nấu nướng!】
Tôi đỏ mắt nhìn hai túi đầy ắp th/uốc Bắc và đồ bồi bổ trên tay.
Quay người ném thẳng vào thùng rác.