Kiếp trước, tôi gục ngã giữa biển lửa ngùn ngụt, chồng và con trai không những bỏ mặc tôi ch*t mà còn đóng sập cánh cửa sinh tồn. Trong hơi thở yếu ớt cuối cùng, người chồng từng ân ái bao năm lạnh lùng nói: "Không ngờ đúng không? Lửa là do anh đ/ốt đấy! Anh chán ngấy cảnh bị đời chê ăn bám!" Nhưng rõ ràng thuở ban đầu, chính hắn đã c/ầu x/in bố tôi được cưới tôi. Đứa con trai Lý Tiểu Thiên nhổ bãi nước bọt vào mặt tôi: "Mày đéo phải mẹ tao! Tao không cần c/on m/ẹ hay xăm soi như mày. Mẹ đẻ tao mới tốt với tao!" Tôi chỉ đơn thuần dạy nó cách đối nhân xử thế và phẩm chất đạo đức căn bản. Khi mở mắt lần nữa, tôi trở về tháng thứ ba sau sinh. Lần này, khi mẹ chồng làm lạc mất con, tôi không còn lao vào mưa gió đi tìm nữa.