Phụ thân ta bảo kẻ có tính cách u ám như ta thì hợp nhất làm quan. Thế nên ông bắt ta giả nam trang để lên triều đình. Phụ thân nói chẳng sai, vì vừa tỉnh giấc ta đã thấy cả thế giới này n/ợ mình. Tên Hộ Bộ Thượng thư cản đường này sao vẫn chưa ch*t, cản trở ta thăng quan. Lão Thừa tướng chắn lối kia sao cũng chẳng chịu ch*t, ngáng đường ta lừng danh thiên hạ. Khi ánh mắt âm trầm của ta hướng về vị kia trên long ỷ, gương mặt tuấn tú của Tân Đế bỗng tái mét, giọng run bần bật: - Ái khanh... trẫm... trẫm cũng phải ch*t sao?