Thiếp của phu quân cười với tôi đầy kiêu ngạo và kh/inh miệt.
"Người phụ nữ không có được tấm lòng chân thành và sự sủng ái của phu quân mới đáng thương nhất."
Tôi khẽ cúi mắt, bình thản đáp: "Tấm lòng chân thành vốn là thứ vô dụng nhất."
Nàng cho rằng tôi chỉ đang gồng mình che đậy nỗi đ/au, hờ hững bỏ đi.
Về sau, nàng bị phu quân đ/á/nh g/ãy đôi chân, nằm bất động như đống bùn nhơ trên giường, hỏi tôi rốt cuộc điều gì mới quan trọng.
Tôi hào phóng cho nàng biết: "Ta từng khấn trước Phật đài một nguyện - chỉ cầu vinh hoa phú quý, không mong nam nữ ái tình."
#truyện_hài_lòng #cổ_đại