Khi bị đ/è dưới chiếc Rolls-Royce, tôi mới biết thế giới này thật sự có nữ chủ.
Cô ta nhà nghèo kiết x/á/c, lại vào được ngôi trường tư đắt đỏ nhất.
Bạn thanh mai trúc mã của tôi, cùng đứa em bị áp đảo bởi dòng m/áu, đều đứng sau lưng cô ta chống lại tôi.
Cô ta bị b/ắt n/ạt là lỗi của tôi, nhảy múa vụng về thua ở lễ hội trường là lỗi của tôi, học kém không giành được suất bảo lưu cũng là lỗi của tôi.
Ngày mười tám tuổi, những người đáng lẽ phải ở lại tiệc thành nhân của tôi, đều chạy đi xem nữ chủ bị sốt nhẹ. Còn tôi thì gặp t/ai n/ạn k/inh h/oàng.
Lúc cận kề cái ch*t, tôi nghe thấy nữ chủ đăng tải bài luận thương hại kẻ yếu:
"Ng/u Ninh may mắn thật, ch*t cũng được nằm dưới Rolls-Royce. Không như tôi, sống mà nghèo đến xe sang cũng chẳng có mà lái."
Cái ch*t của tôi khiến bạn thanh mai và đứa em nhận ra "t/ai n/ạn và ngày mai không biết cái nào đến trước", càng ra sức chiều chuộng nữ chủ.
Tôi tức đến nỗi nắp qu/an t/ài cũng không đ/è nổi.
Mở mắt lại, tôi trọng sinh.