Tôi là cháu gái đích tôn bị trao nhầm từ nhỏ. Đêm đầu tiên về nhà, người chị 'trà xanh' cố tình đ/ập vỡ chiếc bình cổ để h/ãm h/ại tôi. Nhớ lại kiếp trước bị mọi người ruồng bỏ, xe tan nát người t/ử vo/ng thảm khốc, tôi liền đẩy cô ấy một cái rồi nhanh trí khóc lóc thảm thiết: 'Chị ơi em xin lỗi, em không cố ý đâu, chị sẽ không trách em chứ?' Buồn cười thật, chẳng lẽ cô ấy tưởng tôi vẫn là cô bé ngây thơ dễ bị lừa như kiếp trước sao?