Thịnh Doãn năm bảy mươi tuổi lâm trọng bệ/nh nằm liệt giường, khi biết thời gian của mình không còn nhiều, đã sai người đến Khúc Châu để đón tôi về kinh thành. Nhưng lúc trẻ, tôi từng thề đ/ộc rằng cả đời này sẽ không bước chân vào kinh đô lần nữa.