Trên đường đi công tác về nhà, tôi đột nhiên nhận được điện thoại từ mẹ chồng: "Đồ xui xẻo! Mày nhất định bắt Thương đi đón. Giờ nó gặp t/ai n/ạn sắp ch*t rồi, mày hả dạ chưa?!"
Tôi tê dại không tin nổi, r/un r/ẩy phóng về nhà thì chồng đã bị hỏa táng. Bố mẹ chồng đ/á/nh đ/ập m/ắng nhiếc, chiếm đoạt hết tài sản, để lại cho tôi một đống n/ợ nần.
Lòng đầy tội lỗi, tôi không oán thán nửa lời. Bỏ việc gánh công ty n/ợ chồng chất, ngày đêm làm việc 18 tiếng, mất 5 năm mới trả hết n/ợ.
Ngày được chẩn đoán u/ng t/hư dạ dày, tôi tưởng mình đã được giải thoát để gặp chồng. Nhưng ở góc bệ/nh viện, tôi thấy chồng dẫn bố mẹ và một phụ nữ mang th/ai vui vẻ ăn mừng.
"Con đần này 5 năm ki/ếm cho nhà ta mấy chục tỷ, đúng là có năng lực thật. Tiếc là bị u/ng t/hư, không thì bố mẹ lừa thêm mấy chục tỷ nữa, nó vẫn cảm ơn rối rít đấy!"
Tôi tức đến nỗi ho ra m/áu ngất lịm. Mở mắt ra, tôi trở về ngày chồng gặp t/ai n/ạn.