Mùng một Tết Nguyên Đán, tôi đột nhiên thèm nước dừa tươi vắt. Chồng tôi không nói lời nào liền ra ngoài m/ua ngay. Không ngờ giữa đường, anh ấy đột ngột lên cơn nhồi m/áu cơ tim rồi qu/a đ/ời. Tôi đ/au lòng đến tuyệt vọng chạy đến bệ/nh viện, nào ngờ bị mẹ chồng t/át liền mười cái đến ngất xỉu. Tỉnh dậy chỉ thấy hũ tro cốt cùng món n/ợ ngàn vạn chồng để lại. Từ đó tôi làm việc như đi/ên, cuối cùng sau mười lăm năm đã trả hết n/ợ. Kéo lê thân thể bệ/nh tật, tôi nhặt rác ở khu giàu thì chợt thấy người chồng đã ch*t mười lăm năm trước dắt hai mẹ con bước xuống xe sang. Tôi chặn đường đòi lời giải thích, nào ngờ bị hắn đ/á bay, giọng chế nhạo: "Diệp Vi Vi đúng là đồ ng/u si. Ta chỉ muốn tống khứ ngươi lại không muốn chia tài sản, đành giả ch*t để thoát thân, không ngờ ngươi dễ lừa thế. Cám ơn ngươi đã trả n/ợ giúp, gia đình ta mới được hưởng nhung lụa." Tôi tức đến ch*t ngất tại chỗ. Mở mắt lần nữa, tôi trở về đúng ngày mùng một Tết năm ấy.