Ta, Thái hậu Hiếu Hiền, tận tay đưa con trai lên ngai rồng. Không ngờ hắn lại tự tay dâng lên ta một chén rư/ợu đ/ộc.
"Nhi thần muốn b/áo th/ù cho dưỡng mẫu."
Ánh mắt hắn lạnh giá còn đ/ộc hơn cả th/uốc đ/ộc trong chén rư/ợu.
Khi tỉnh lại lần nữa, ta thấy mình đã trở về thời điểm trước khi nhập cung.
Kiếp này đã là ngày thứ ba, ta vẫn chưa quen với cuộc sống khốn khổ của một tiểu thư thứ phận. Vải thô cọ vào da đ/au nhức, đồ ăn nghẹn ứ nơi cổ họng.
Chỉ có khuôn mặt không son phấn trong gương đồng này vẫn xinh đẹp rực rỡ như trong ký ức.
Dù kiếp trước vinh hoa tột đỉnh, nhưng mũ phượng hoàng đ/è bạc cả mái tóc. Hai mươi năm thâm cung, đêm đêm gối ki/ếm mà ngủ, ngay trong mơ cũng toan tính.
Mệt, quá mệt rồi.
Kiếp này, dù có lấy kẻ b/án hàng rong hay phu khuân vác, còn hơn bước lại vào cánh cửa cung đỏ rực nuốt thịt người kia.