Phu quân lừa sạch gia sản của ta, lại còn b/án ta vào thanh lâu, khiến ta chịu đủ nh/ục nh/ã mà ch*t.
Đến lúc ta hấp hối, hắn mới mỉm cười thú nhận chân tướng.
“Ngày ấy nàng đi chùa cầu phúc, giữa đường gặp sơn tặc, may nhờ ta ra tay tương c/ứu nên mới si mê ta… Nhưng nàng có biết không, bọn sơn tặc ấy, đều là huynh đệ kết nghĩa của ta?”
Từ đầu đến cuối, ta chẳng qua chỉ là một trò cười.
Khi ta đ/ập đầu mà ch*t, trời xui đất khiến, ta lại trọng sinh—trở về đúng ngày lần đầu ta gặp tiểu tướng quân Chung Trần An, thanh mai trúc mã năm xưa.
Hắn đang chuẩn bị hộ tống ta đi chùa cầu phúc.
Đời trước ta cự tuyệt hắn.
Đời này, ta nhìn hắn, ánh mắt sáng như lửa:
“Phiền tướng quân mang theo nhiều binh mã hơn một chút. Nếu dọc đường gặp sơn tặc… nhất định, nhất định phải bắt sống cho ta.”. #碎片甜文 #古代 #重生 #BERE