Thuở nhỏ vì không có cha, tôi bị gọi là đồ lai căng. Đến tuổi cập kê, để tránh làm dâu non cho lũ l/ưu m/a/nh, tôi đã trèo lên giường Tiêu Túc Viễn, bị m/ắng là hồ ly tinh. Sau khi trốn khỏi phủ Tiêu lang thang đầu đường, bị ch/ửi là đồ ăn mày thối tha. Rồi tôi trở thành thương gia giàu nhất Thẩm Thành, ai gặp cũng cung kính xưng một tiếng "Lão bản Tô". #TruyệnNgắn #VănSướng #NữChínhMạnhMẽ